Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

CƠ DI LẶC


CƠ DI LẶC

Di-Lặc là kỷ nguyên (Hạ-nguyên) loài người nổi dậy làm cách mạng khắp địa cầu.
I. Về phần trí học: đem hết trí khôn ngoan sáng tạo của khoa học làm thay đổi địa cầu, phát triển kinh tế tối đa để phục vụ lòng tham muốn tột đỉnh của con người về phần thể xác.
II. Phần Tâm học: Các nhà chân tu đem hết linh năng trực giác hướng về nội tâm tu luyện tam bửu (Tinh, Khí, Thần) để đạt Đạo, tiến lên phẩm vị Thần Thánh Tiên Phật.
Giải nghĩa:
1. Cách mệnh: cách là thay đổi, mệnh là đời sống. Tu tánh luyện mệnh là cuộc cách mạng vĩ đại của bản thân con người.
2. Mệnh cũng có nghĩa là sai khiến.
3. Mệnh là số mệnh, những luật do Thiên định.

LONG HOA DI LẶC

Cao-Đài mở hội Long-Hoa,
Trường thi chọn-lọc quỷ ma Thánh Thần.
          Long là Rồng khí trong thân,
Kim-quang sanh biến kết vầng thố-ô.
          Chuyển luân theo Thái-Cực đồ,
Đốc nhâm thăng giáng hữu vô nhiệm-mầu.
          Lần theo hơi thở cho sâu,
Tiên-Thiên đắc khí, bộ đầu mở mang.
          Hoa Chì, Hoa-Bạc, Hoa-Vàng,
Tam-Hoa tụ đỉnh, hội bàn Phật Tiên.
          Quán tâm để thấy diệu-huyền,
Rõ cơ Tạo-Hóa oát-triền vô biên.
          Long-Hoa là trường thi Tiên,
Luyện Tinh hóa Khí, Trấn-Nguyên hạ điền.
          Thổ-Thần đã được bình yên,
Còn cơ Di-Lặc quy nguyên thế nào?
          Ngắm nhìn tượng Phật xem sao?
Mượn hình chỉ lý ai nào biết chăng?
          Chân mặt Phật ngồi xếp bằng,
Đạo-y giữ chặt lẽ hằng vô-vi.
          Tay trái cầm chuỗi Từ-bi,
Dương sanh khởi động, luyện thi phép mầu.
          Phải trái đời đạo nương nhau,
Lưỡng nhất nhị khí, kết giao một đường.
          Ngực bụng phơi bày tỏ tường,
Nói lên đạo thể thuần dương tròn đầy.
          Miệng cười trông cũng vui thay,
Như Cam-lồ rửa bi-ai kiếp người.
          Thoát trần Thần-Khí vui tươi,
Đạo tâm chứng đắc ai nào hiểu thông,
          Hãy xem năm đứa hài đồng,
Chung quanh tượng Phật, tâm không nhiễm trần.
          Ấy tượng ngũ-khí trong thân,
Ngũ hành thành Phật ngồi gần Tiên-Ông.
          Long-Hoa Di-Lặc dụng “Thần”,
Hiểu thông pháp-lý mới gần Phật-Tiên.
          Tam-Hoa hóa Thần quy nguyên,
Ngũ-hành hóa khí, triều nguyên nuôi Thần.
          Mắt Thần thường quán chiếu thân,
Giữ gìn Tam-bửu mười phân đủ đầy.
          Lặc” gồm hai chữ sau đây:
Chữ “Cách”, chữ “Lực” nhờ Thầy giải phân.
          Cách là cách mạng tinh thần,
Ngày ngày đổi mới để gần Phật Tiên.
          Lực bền dụng khí Tiên Thiên,
Thần giao Khí cảm ngồi yên gom về.
          Hạ-điền Long hiện say mê,
Tinh thần khoái cảm đề-huề dưới trên.
          Pháp tu đắp móng xây nền,
Ấy cơ Di-Lặc làm nên Đạo-Vàng.
          Hiểu thông xin chớ mơ màng!
Phật đâu? Phật tại trong hàng Tam-quy.
          Long-Hoa trường thi vô-vi,
Di-Lặc Phật hiện ra thi là mình.
          Ai người rõ lẽ tử sinh,
Rõ cơ tâm-pháp, giải hình đoạn căn.
          Giải xong mới thấy công bằng,
Từ-Bi, Bác-ái, Đạo hằng xưa nay.
          Nhất tâm trọn kiếp theo Thầy,
Chứng quả Di-Lặc đủ đầy tam-công./.

Đạo-Sư MINH-NHÂN

ĐÓN XUÂN KỶ-SỬU


     ĐÓN XUÂN KỶ-SỬU
XEM KHÍ-VẬN ĐẠO ĐỜI

                          Năm Kỷ-Sửu, Thái-âm thấp thổ,
                          Ngự tại Thiên, ẩm ướt thấp sang;
                               Hạ Địa, Thái-Dương Thuỷ hàn,
                     Thiên Địa  khắc nghiệt khó toan mọi bề.
                               Tê, Phong, Hàn, Thấp nặng nề,
                     Bệnh đau nhức mỏi ủ-ê thân người!
                          Khí trời đất dưới trên chẳng thuận,
                          Tạo bất hoà thế-giới cạnh tranh;
                                Khiến nên xã-hội giựt dành,
                     Mạnh hơn yếu thiệt, quẩn quanh lợi quyền.
                          Cảnh hỗn loạn đau phiền áo não,
                          Tình người thêm vô đạo bất công;
                                Say mê thế-giới đại-đồng,
                     Làm sao thoát khỏi cái vòng chiến tranh.
                          Khắp địa-cầu sanh nhiều bệnh lạ,
                          Đông tây y phong toả nơi nơi;
                                Thế mà nghiệp chướng khó dời,
                     Khó mong tránh khỏi bầu trời nhiểm ô.
                          Luồng ác-khí đẩy xô nhân loại,
                          Xui nên đời băng hoại luân thường;
                                Còn đâu “lẽ sống tình thương”,
                     Còn đâu đạo-đức người nương tu hành?
                          Các tôn-giáo đã đành bất lực,
                          Vì chánh tà, hư thực khó phân;
                                Khoa-học đánh lạc Chơn-Thần,
                     Lấy đâu phân-biệt Thánh Thần Quỷ Ma.
                          Đời đến lúc, đời mà như thế …
                          Thế đảo điên, cùng thế vô-phương;
                                Ngày ngày diễn cảnh thê-lương,
                     Đêm đêm chỉ thấy mút đường diệt vong!
                                                               *
                                                          *        *
                          Cao-Đài Đạo tìm trong lóng đục,
                          Trải nhiều năm khắc-phục thân tâm;
                               Mà nay đa số lạc lầm,
                     Nông tang cực khổ nuôi tằm không tơ …
                          Phần Càn-Đạo thờ ơ tâm-pháp, (Công-truyền)
                          Không để tâm học ráp máy trời;
                               Mãi lo cúng lạy chiều mơi,
                     Sắp hàng áo mão lạy Trời xin thương.
                          Trời đâu thương mà thường chê ghét,
                          Ghét những phường giống vẹt tụng kinh;
                               Lấy tam-bửu, vật hữu hình,
                     Hiến dâng mãi mãi có thành gì đâu?
                          Đã đến lúc Trời thâu quyền pháp,
                          Pháp linh thiêng khó nạp phàm-phu;
                               Tinh, Thần, Hồn, Phách mịt mù,
                     Mà toan lãnh-đạo đường tu cứu đời.
                          Phần Khôn-Đạo biết thời chưa thuận,(Tâm Truyền)
                          Lo tu chơn xây dựng cơ-đồ;
                               Lập đời Ngũ-Đế quy mô,
                     Tam-Hoàng trụ cột điểm tô sơn hà.
                          Trải nhiều năm tu mà chẳng rõ,
                          Ôm Đàn-Cơ gắng bó pháp-môn;
                               Bao năm hướng nội soi hồn,
                     Mà tìm chẳng thấy tánh tồn tâm kiên.
                          Trí mê-muội đảo điên hồn phách,
                          Thần không an phong cách khó coi;
                               Càng tu càng thấy hẹp hòi,
                     Bản-ngã cố chấp, học đòi Thần Tiên.
                          Tưởng Đắc-Đạo mở liền Một-Mắt,
                          Nhập Kim-quan lục-giác Đạo thành;
                               Xây Tháp lưu lại thanh-danh,
                     Nào ngờ giả-tướng hoá thành ước mơ!
                          Tu không rõ bến bờ Đại-Đạo,
                          Thì làm sao đem Đạo cứu Đời;
                               Chung-Cửu Đại-Đạo đổi dời,
                     Từ hư đến thiệt, biết thời lo xa.
                          Cửu cửu ma, thử lòng vàng đá,
                          Nay mới tường điều giả lẽ chơn;
                               Con đường quá hải đăng sơn,
                     Mở Huyền-quan-khiếu thoát cơn hiểm nghèo.
                          Thờ Càn-Khôn phải tùng Thiên-lý,
                          Lý cho rành Ký-tế Khảm Ly,
                               Pháp nào đạt lẽ huyền-vi;
                     Khuyên trong huynh đệ biết thì tìm phăng.
                          Luyện tu mới thấy lẽ hằng,
                          Nếu không chẳng khác mò trăng bể trầm;
                               Đại-Đạo vô thượng thậm thâm ….

Đạo-Sư MINH-NHÂN

SƠ THIỀN KIỂM THẢO


SƠ THIỀN KIỂM THẢO
Gởi các bạn đồng đạo
Rằm tháng 5, Mậu Tý (2008)
                         
                                Bính Dần (1926) Đại-Đạo công khai,
                     Pháp môn phương tiện Cao-Đài ứng tâm.
                          Thể Pháp đã nhiều năm xây dựng,
                          Cơ Hữu-hình chứa đựng Vô-vi,
                                Nhân sinh cứ mãi lầm lì,
                     Lấy giả làm thiệt có gì biểu dương?
                          BàiNiệm Hươngmở đường luyện Khí,
                          Khí trong Tinh, Lư Ngọc bay xa,
                                Chí thành cầu nguyện Tiên-gia,
                     Khai đường “Trí-Tuệ” sáng lòa Nhãn Tâm.
                          Tu trước tiên nguyện tầm chân lý,
                          Lý nào đây? Khắc kỷ, phục Thần,
                                Tịnh tam nghiệp: Khẩu, tâm, thân,
                     “An vi Thổ Địa” trọng phần khai Kinh.
                          Đường “Trung-Đạo” lung linh ẩn khuất,
                          ĐạoTừ-Bi” hư thực ai xây?
                                “Tu chơn dưỡng tánhPháp THẦY,
                     Bao năm ai đã giải bày tỏ phân?
                          Nay đến lúc ân cần xét lại,
                          Để giúp nhau tự tại, ung dung,
                                Sửa sai, đổi mới tận cùng,
                     Hiến dâng “Tam-Bửu”, hiếu trung thực lòng.
                          Trà, bông, rượu, tìm trong lý Đạo,
                          Thần, Khí, Tinh, tam bảo quy y,
                                Điện Tam Bảo, mục đích gì?
                     Chơn Thần nuôi dưỡng thăng phi Thiên-đàng.
                          Cơ mầu nhiệm siêu phàm nhập Thánh,
                          Pháp Cao-ĐàiLập Đảnh An Lư”,
                                 Phục Linh-tánh, Phật Đại-Từ,
                     Đại-Bi là gốc, Trời-người hiệp thông.
                                Nhắn ai là bạn tương đồng,
                     Thiện duyên tầm Đạo tại lòng chúng ta.

                                                                             Đạo-Sư Minh-Nhân

TÂM THƯ CỦA ĐẠO-SƯ MINH-NHÂN


TÂM THƯ CỦA ĐẠO-SƯ MINH-NHÂN
(GS Ngọc Trường Thanh)

Hiện nay, Đại-Đạo Cao-Đài muốn được thực sự tiến triển kịp trào lưu tiến hoá của nhân loại, cần phải sửa sai đổi mới.
Thể theo lời dạy của Đức Hộ-Pháp vào đêm 30.11.Mậu-Tý (1948) có đoạn ngài cho biết: “Tương lai thay đổi, phải mở con mắt Thiêng liêng, lấy tinh thần toàn thể, dầu chức sắc Thiên phong hay tín đồ cũng vậy. Con mắt phải mở, “con mắt ấy là Huệ nhãn”, phải mở cho rõ ràng minh mẫn đặng coi chừng thay đổi nền chánh giáo của Đức Chí-Tôn vĩnh cửu trường tồn, đừng để ngày sau sụp đổ mà ân hận.”
Còn Đức Ngô-Minh-Chiêu khi sanh tiền, Ngài cũng có dạy :
       Lập đời Ngũ-Đế Tam-Hoàng,
Muôn nhà trăm họ vững vàng thảnh thơi.
Không ai thấu đáo cơ Trời,
Rồi ra kích bác, lắm lời dị đoan!
Phần công truyền thì Đức Hộ Pháp khuyên chúng ta tu phải mở mắt huệ ,để sửa sai đổi mới, thay đổi nền chánh giáo của THẦY cho vĩnh cửu trường tồn, kẻo sụp đổ mà ân hận.
Phần Tâm truyền, Đức Ngô dạy lập đời Ngũ-Đế Tam-Hoàng, nhưng người tu Tâm Pháp Chiếu Minh cũng bị hạn chế hiểu biết về cơ lập đời  lập Đạo, không thấy có sách vở giải thích về Tam-Hoàng Ngũ-Đế, không ai thấu đáo cơ Trời, rồi bày ra mê tín dị đoan, làm thất chơn truyền đạo pháp, nên suốt thời gian qua chưa có đủ trí tuệ để xiển minh chơn giáo Đại-thừa.
Công truyền cũng như tâm truyền đều lệ thuộc vào cơ bút chỉ đạo, mà cơ bút thì hư hư thực thực, vừa lập Đạo mà cũng vừa phá Đạo, thật đáng nghi ngờ!
Năm Tân-Mão (2011), tôi xin gởi biếu tập tài liệu ĐạoPháp An Thiên Định Địa, Mở bầu Trời Đất Mới” rất mong chư huynh đệ hồi tâm định tỉnh, quán chiếu lại cơ Đạo mỗi chi phái mà sửa sai đổi mới kịp ngày giờ. Xin cầu chúc chư huynh đệ thành công trên bước đường hoằng dương Đạo Pháp.                           
     Thánh-Đường Cao-Đài 
                                      Tuy-Hoà, ngày 21 tháng giêng, Kỷ-Sửu