GIẢI NGHĨA HỎA HẬU
Hỏa hậu là một danh từ tổng thể của Thần-Khí,
trong đó có tiết mục thứ tự (giải thích theo đơn kinh).
1. Khi Tinh sanh có hầu điều dược
Điều dược là làm cho thuốc được điều hòa.
2. Dược sản có hầu thế
thủ
Thế thủ nghĩa là cái phép để giữ lấy Tiên
dược.
3. Quy Lư thì
có hầu phong cố
Quy Lư nghĩa là đem Chơn Tinh về với đơn
điền. Lư là sắc đen, cái lư xông trầm. Lư là hạ đơn điền. Chỗ huyệt Quan Nguyên
và Khí Hải. Phong cố nghĩa là bao bọc lại giữ gìn tinh năng cho kiên cố kín
đáo.
4. Khởi Hỏa thì có hầu
vận hành Khởi hỏa là lấy lửa (vỏ hỏa), vận hành là
chuyện vận không ngừng.
5. Mộc dục thì có hầu đình tức
Mộc dục là tắm gội tâm linh. Đình tức là
dừng hơi thở.
6. Hỏa túc thì có hầu
chỉ hỏa
Hỏa túc là lửa đủ. Chỉ hỏa là ngừng lấy lửa.
BÀI THƠ HỎA
HẬU
Hỏa hậu
xưa nay chẳng khá truyền,
Tùy cơ lặng
dắt đến Huyền Huyền,
Gẫm xưa
các Thánh đều qua đó,
Hô hấp
phân minh chứng Đạo Tiên.
Đức Ngô-Minh-Chiêu lúc sanh tiền, Ngài có
dạy: Đạo của Ngài là Cao Tiên niên
hiệu Thiên Hoàng. Cao là Cao-Đài, Tiên là Tiên Ông. Đạo của Ngài chia làm ba thời kỳ: Thiên Hoàng 500 năm, Địa-Hoàng
500 năm và Nhơn-Hoàng 500 năm. Mục
đích Đạo của Ngài là “Lập đời
Ngũ-Đế Tam-Hoàng”, có thơ của Ngài lưu lại:
“Lập đời
Ngũ-Đế Tam-Hoàng,
Muôn nhà
trăm họ vững vàng thảnh thơi,
Không
ai thấu đáo cơ Trời,
Rồi
ra kích bác, lắm lời dị đoan.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét