ĐI CÀY
Văn chương chính trị không hay,
Trở
về sống Đạo, học cày cùng nhau.
Cày thì có ruộng có trâu,
Ruộng
trâu không có, cày sâu giữa Trời.
Người cày một, Ta cày mười,
Người
khơi ruộng đất, Ta khơi “Bí Huyền”.
Cánh đồng Vũ-trụ vô biên,
Máy
cày “Suy Tưởng” băng miền không trung.
Từ vô cùng đến tận cùng,
Thế
gian lắm kẻ ngoách trông cười rồ.
Người cày ruộng nước ruộng khô,
Ta
cày suông giữa Hư-Vô ruộng Trời.
Người cày một vụ rồi thôi,
Ta
cày một vụ muôn đời hái thâu.
Rằng Ta không ruộng không trâu,
Ruộng
trâu dẫu có Ta sầu thế gian.
Ruộng người mưa nắng chang chang,
Ruộng
Trời thiên hạ bỏ hoang không cày.
Ta nay không rượu mà say,
Không
có trâu cày, sẳn có tâm tư.
Tâm ta chấp cả lò cừ,
Cày
ta chấp cả thi thư muôn đời.
Ta đang CÀY SỐNG giữa TRỜI.
Đạo-Sư Minh-Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét