MẮT ĐỎ NGƯƠI VÀNG
Ngươi vàng, tròng đỏ bao năm,
Luyện trong Bát-quái cao thâm sáng ngờ!
Cuộc Trần, vân-cẩu xem chơi,
Thế-gian mộng ảo, cuộc đời phù-du.
Non nam, biển bắc ngao du,
Càn khôn thế-giới như thu nhỏ lần.
Tai nghe mắt thấy vẫn gần,
Muốn đi cậy phép đẩu-vân lẹ làng!
Sài-gòn, một thoáng Taiwan,
Seoul Hàn-quốc, Thailand,
Hoa-Kỳ.
Nơi nào muốn đến thì đi,
Nữa cây hương đốt có khi chưa tàn!
Cười thầm nơi cõi thế-gian,
"Mộng trung hữu
thực" ngỡ ngàng thế sao!
Phải đâu là giấc chiêm-bao ....
Thiện-Ngộ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét